Saturday, November 22, 2008

The feeling

"So what are you doing on April 19" I said"Nothing, why?""Will you go to Prom with me ?""Only if you kiss me again. I still remember the one from least year it was so fast and intesent" he said this words, me mind began to wonder to The Day. The day he had ask my out, the last day of school."But" he said "it would have been nicer if it was slower". So am I going to get the second kiss you promised me" "I never promised you a second kiss""You said that after I called you I would get it""But you never called""So, that’s why you made that promise?""Yes""Oh, so can I have that kiss"At that moment I stop thinking and said "yes". He leaned in and wrapped his arms around my waist. I could not think of what to do I just stood there "Here this is how to do it" he said in a voice I had never hard him use before it was so soft and loving "Put your hands here""Good, now lean in and kiss me slowly"I felt his tongue part my lips and his hand slowly slipping down my body. "Oh god this feels so right." I thought. Every thing that I knew and everything that I didn’t know meshed together. My life had changed I a blink of an eye. He had asked me out last year and I had rejected him. I loved him and I hated him . But over the summer his actions had forced me to think about my life and I hated him for it. He had represented all the things I had hated for so long and he had also caused some of them. I don’t know why then I had asked him to the Prom maybe because I really liked him or that I knew he would say "yes" or that I was hoping he would say no to make my feeling for him go away. When he pulled away he looked at me and said, "that was even better than it first one"I couldn’t respond and I don’t think that he wanted me to. It would have broken the magic of that moment. He just held me close to him. His breath tickled my neck and his smell started to drive me crazy in love with him. When, I looked up at him all I could think was how tall he was. He, I think, will be my first love..

Co gai va con ho

Chuyện xảy ra lâu lắm rồi. Tại một vương quốc nọ, nhà vua là một người rất bãn lĩnh và thông minh nhưng kèm theo một chút độc đoán và bạo tàn. Bằng tài trí đó ông đã cai trị đất nước một cách khôn ngoan, đem lại thái bình thịnh vượng. Và đương nhiên một người đàn ông thông minh và có quyền lực tối thượng sẽ có một cô vợ trí tuệ tương xứng. Người ta cũng không ngạc nhiên khi công chúa con vua vừa xinh đẹp, nữ tính như mẹ, đồng thời thông minh quyết đoán như cha. Dĩ nhiên cô góp phần giúp cha cai trị đất nước rất hiệu quả. Con gái lớn lên dĩ nhiên sẽ bắt đầu yêu. Người lọt được vào mắt xanh của nàng theo một hệ quả tất dĩ cũng là một thanh niên ưu phẩm. Chàng là một người dân bình thường nhưng tài trí không hề bình thường. Chàng là đệ nhất dũng sỹ của vương quốc cũng như được cả nước ngưỡng mộ vì tài năng, trí tuệ hoàn hảo. Mọi chuyện bắt đầu khi nhà vua phát hiện ra tình cảm của công chúa dành cho chàng trai. Tuy thông minh và quyết đoán, nhưng nhà vua vẫn là nhà vua với quyền lực tối thượng trong tay, ông có quyền quyết định bất cứ vấn đề gì liên quan đến số phận của bất cứ người nào trong vương quốc mà mình cai trị. Đương nhiên, cái đầu thông minh và một chút bạo tàn của nhà vua không bao giờ chấp nhận cho công chúa yêu thương và lấy chàng trai làm chồng. Chỗ của công chúa là ở bên cạnh chàng hoàng tử nước làng giềng. Tuy chàng hoàng tử này vô cùng đáng chán nhưng công chúa có thể hy sinh, vì tham vọng mở rộng bờ cõi của một quốc gia hùng cường. Từ trước đến nay công chúa luôn luôn cho rằng mình có thể hoàn thành ước muốn của vua cha, bằng trí thông minh và tham vọng quyền lực mà cha cô đã truyền cho cô. Đến đây các bạn có thể hình dung một Huyền Trân công chúa với thiên tình sử bi tráng với Trần Khắc Chung. Tuy nhiên nếu chỉ như thế thì mình sẽ không kể tiếp làm gì. Câu chuyện này thực sự không mang tầm vóc lịch sữ vĩ mô như thế, nó rất bình thường và liên quan đến tất cả chúng ta. Tuy nhiên công chúa lại bỗng nguội lạnh với quyền lực, cô muốn có một bờ vai vững chãi để nương tựa, vì cô thấy dù cô có thông minh mạnh mẽ đến đâu thì cô vẫn luôn cần một người đủ thấu hiểu mình bên cạnh . Cả quốc gia đều mừng cho chàng trai và công chúa. Riêng có hai người không đồng ý là nhà vua và một cô gái khác. Cô gái là một thiếu nữ xinh đẹp, hiền dịu, nết na và đảm đang, đã ở bên chàng trai từ khi họ còn là những đứa trẻ. Và rất tự nhiên tình cảm của cô lớn dần theo năm tháng. Hơn một lần cô gái đã thổ lộ rằng cô rất ghen tị với công chúa vì công chúa đã có được chàng trai, và rằng nếu có được chàng trai làm chồng thì cô sẽ chăm sóc cho chàng trai chu đáo hơn công chúa gấp nhiều lần. Chàng trai chỉ im lặng mỉm cười, vì hơn ai hết chàng biết rằng chàng đến với công chúa không phải là để được chăm sóc, mà là để yêu thương và được yêu thương, cũng như là để hoàn thiện hơn lên cho xứng đáng với tình yêu thương đó. Khi nghe tin chàng trai đến gặp vua cha hỏi xin lấy công chúa làm vợ, cô gái gần như ngã quỵ, bỏ ăn và không thiết sống trên cõi đời này nữa. Ngược lại, khi được tin chàng trai đến xin cưới công chúa, nhà vua rất phấn khích. Ngài luôn ưa chuộng những người thông minh và dũng cảm. Tuy nhiên lúc này vấn đề là cái người thông minh và dũng cảm đó có thể phá vỡ kế hoạch bành trướng quyền lực của ông ta. Vốn là một người bạo tàn và quyết đoán, nhà vua muốn xử trảm chàng trai ngay lập tức. Nhưng vốn là một vị vua thông minh và tài trí, nhà vua không muốn xử trảm chàng trai một cách quá thô thiển khiến cho dân chúng phải oán than. Nhà vua chọn một ngày chủ nhật để mở một đại hội. Trong ngày đó nhà vua ra hai điều kiện để được lấy công chúa làm vợ thì chàng trai phải có hai điều kiện: được thần linh đồng ý và đủ dũng mãnh để bảo bọc công chúa suốt đời. Để kiểm chứng hai điều kiện đó, nhà vua cho thiết kế hai căn phòng với hai cánh cửa giống hệt nhau. Chàng trai sẽ phải mở một trong hai cánh cửa để xem thần linh có cho phép mình lấy công chúa làm vợ không. Đằng sau cánh cửa thứ nhất là cô gái xinh đẹp, cô gái này chỉ có một ước muốn duy nhất là được chung sống với chàng trai. Còn đằng sau cánh cửa thứ hai là một con hổ hung dữ nhất trong vương quốc đã bị bỏ đói cả tuần lễ, con hổ này cũng chỉ có một ước muốn duy nhất là được ăn tươi nuốt sống chàng trai. Đương nhiên chàng trai, và tất cả mọi người khác trong vương quốc ngoại trừ nhà vua, đều không thể biết đằng sau cánh cửa nào là cái gì. Đó là sự phán quyết của thần linh. Nếu chàng trai mở cửa có cô gái, nghĩa là thần linh không đồng ý lương duyên của chàng trai và công chúa. Còn nếu đằng sau cánh cửa mở ra là con hổ, nghĩa là thần linh đã chấp thuận cho chàng trai lấy công chúa làm vợ, thì chàng trai phải vượt qua thử thách tiếp theo để chứng minh mình là một người dũng mãnh: tay không chiến đấu với con hổ. Nếu chiến thắng, chàng sẽ được lấy công chúa làm vợ. Nếu thua, ai cũng hiểu chuyện gì sẽ xảy ra. Đám dân chúng rất phấn khích, vì họ không biết chuyện gì sẽ xảy ra: một đám cưới giữa chàng trai và cô gái, hay một đám ma của chàng trai, hoặc tuyệt vời hơn là đám cưới của công chúa và chàng trai. Chàng trai, vốn là người bản lĩnh và dũng cảm, nói với công chúa rằng hãy cố tìm cách dò hỏi xem đằng sau cánh cửa nào là con hổ, rồi vào ngày đại hội hãy khẽ nhấc cao ngón tay trỏ của một bàn tay, chàng trai sẽ tiến đến mở cánh cửa ở phía bàn tay đó. Chàng trai nói với công chúa rằng mình sẽ chiến thắng con hổ để được lấy công chúa làm vợ. Tuy khẳng định với công chúa như thế nhưng trong lòng chàng rất lo sợ và mâu thuẫn. Vốn là một dũng sĩ, chàng thừa biết một con người với tay không thì cũng khó mà chiến thắng được một con hổ bình thường, huống gì đây lại là một con hổ hung dữ đang đói mồi. Nhiều lúc chàng lại mong mình mở được cánh cửa có cô gái, vì dù sao chàng cũng có cảm tình với cô gái này. Nhưng chàng lại cảm thấy làm như thế là có lỗi với tình yêu của công chúa, là không xứng đáng với chinh bản thân. Vì thế, chàng phó mặc số phận mình vào tay công chúa. Dù có chết, nhưng trọn nghĩa với người mình yêu thương, chàng cũng cam lòng.

A silent love

From the very Begining, the girl's family objected strongly on her dating this guy. Saying that it has got to do with family background & that the girl will have to suffer for the rest of her life if she were to be with him. Due to family's pressure, the couple quarrel very often. Though the girl love the guy deeply, but she always ask him: "How deep is your love for me?"As the guy is not good with his words, this often cause the girl to be very upset. With that & the family's pressure, the girl often vent her anger on him. As for him, he only endure it in silence.After a couple of years, the guy finally graduated & decided to further his studies in overseas. Before leaving, he proposed to the girl: "I'm not very good with words. But all I know is that I love you. If you allow me, I will take care of you for the rest of my life. As for your family, I'll try my best to talk them round. Will you marry me?" The girl agreed, & with the guy's determination, the family finally gave in & agreed to let them get married. So before he leave, they got engaged.The girl went out to the working society, whereas the guy was overseas, continuing his studies. They sent their love through emails & phone calls. Though it's hard, but both never thought of giving up.One day, while the girl was on her way to work, she was knocked down by a car that lost control. When she woke up, she saw her parents beside her bed. She realised that she was badly injured. Seeing her mum crying, she wanted to comfort her. But she realized that all that could come out of her mouth was just a sigh. She has lost her voice...... The doctors says that the impact on her brain has caused her to lose her voice. Listening to her parents' comfort, but with nothing coming out from her, she broke down.During the stay in hospital, besides silence cry,.....it's still just silence cry that companied her. Upon reaching home, everything seems to be the same. Except for the ringing tone of the phone. Which pierced into her heart everytime it rang. She does not wish to let the guy know. & not wanting to be a burden to him, she wrote a letter to him saying that she does not wish to wait any longer.With that, she sent the ring back to him. In return, the guy sent millions & millions of reply, and countless of phonecalls,.. all the girl could do, besides crying, is still crying....The parents decided to move away, hoping that she could eventually forget everything & be happy.With a new environment, the girl learn sign language & started a new life. Telling herself everyday that she must forget the guy. One day, her friend came & told her that he's back. She asked her friend not to let him know what happened to her. Since then, there wasn't anymore news of him.A year has passed & her friend came with an envelope, containing an invitation card for the guy's wedding. The girl was shattered. When she open the letter, she saw her name in it instead.When she was about to ask her friend what's going on, she saw the guy standing in front of her. He used sign language telling her "I've spent a year's time to learn sign language. Just to let you know that I've not forgotten our promise. Let me have the chance to be your voice. I Love You. With that, he slipped the ring back into her finger. The girl finally smiled.

Can I Have This Dance - Zac Efron ft.Vanessa Hudgens

(in "High school musical 3" movie)

The short love story in stop motion

(Khi xem nếu đường truyền bị giật thì hãy để video tải hết và xem lại từ đầu các bạn nhé -- Please try watching again when the downloading of video is completed!)

Kien Giang Landscape 3

Kien Giang Landscape 2

Cảnh đẹp Kiên Giang (Kien Giang Lanscape)

Gellary

Sự tích chiếc nhẫn in hình 7 ngôi sao

Chuyện kể rằng: ngày xửa ngày xưa, có 1 đôi nam nữ yêu nhau say đắm. Cô gái Hath rất xinh đẹp, thông minh và giàu có. Chàng trai Gimi nghèo khó, chẳng có gì ngoài tình yêu chân thành... Để làm đẹp mình hơn trong mắt người yêu, một hôm Hath quyết định vào tiệm duỗi tóc. Khi trở về, Hath xinh đẹp và lộng lẫy gấp ngàn lần hơn. Mọi người đều trầm trồ khen ngợi nàng là người đẹp nhất thế gian. Lời đồn đến tai thần Venus. Nữ thần sắc đẹp rất tức giận vì Hath xinh đẹp hơn mình, nên bắt Hath phải chết. Và rồi nàng Hath chết, song sắc đẹp của nàng vẫn không tàn phai. Chàng Gimi đặt nàng nằm trong 1 chiếc quan tài bằng pha lê, và chàng quyết tâm đi đến cùng trời cuối đất tìm cách cứu nàng. Chàng đi ròng rã ngày này sang tháng khác, vượt qua bao nhiêu khó khăn, đi qua bao miền đất, giúp đỡ biết bao người dọc đường đi. Đến nơi chân trời xa kia, chàng gặp được vị thần Eros. Thần tình yêu cảm động trước chàng, thần chỉ tay lên bầu trời và dặn rằng:"Ở trong dãy thiên hà xa xôi kia, có 1 chùm sao gồm 7 ngôi sao băng. Con hãy đến đó, và hái cho được 1 ngôi sao băng sáng nhất. Vào ngày cuối cùng của tháng 7, con hãy ném ngôi sao ấy xuống trái đất, người con yêu sẽ tỉnh dậy. Nhưng sau đó, con sẽ phải biến thành 1 ngôi sao để thế chỗ cho ngôi sao băng đó, rồi suốt đời con sẽ chỉ là 1 ngôi sao. Con có chịu không?" Những ai được chết vì yêu là đang sống trong tình yêu, ta không quan tâm chuyện gì xảy ra, chỉ cần nàng được sống, chàng nghĩ. Và chàng tiếp tục lên đường. Chàng đã hái ngôi sao băng sáng nhất, chàng đã chờ đợi ngày ngày để ném nó xuống trái đất. Một ngày dài như một năm khi chờ đợi, chàng không thể chờ thêm được nữa. Chàng đã ném nó xuống trái đất trước 1 ngày. Đêm 30-7 năm đó, khi ngôi sao băng sáng nhất được ném xuống trái đất, gặp lực ma sát cực lớn của bầu khí quyển, nó đã vỡ tung ra thành hàng trăm mảnh nhỏ, làm sáng rực cả một vùng trời. Sau này, người ta gọi đó là mưa sao băng. Ở nơi đó, trong chiếc quan tài pha lê tuyệt đẹp, nàng Hath vẫn nằm im, xinh đẹp. Mái tóc nàng mượt mà như suối nước, những ngón tay nàng nhỏ nhắn, mềm mại đến diệu kỳ. Cơ thể nàng vẫn lạnh ngắt. Chỉ 2 dòng nước mắt nóng chảy trên gò má nàng, chảy mãi, chảy mãi. Chàng Gimi giờ trở thành 1 ngồi sao. Vì quá thương nhớ nàng Hath mà chàng không thể thắp sáng nổi chính mình. Chàng dần mờ nhạt nhất trong cả chùm sao, mà sau này người ta gọi là chòm sao tình yêu.Ngày nay, mỗi khi gặp mưa sao băng, chúng ta thường mơ ước 1 điều gì đó. Đặc biệt, nếu gặp được mưa sao băng trong đêm 30-7, những người yêu nhau luôn mơ ước mãi mãi không chia lìa. Sau này, khi sắp xếp lại bảng chữ cái, chữ cái đầu tiên của tên 2 người được đặt kề cạnh nhau, theo thứ tự chàng đi trước, nàng theo sau. Mong muốn 1 tình yêu bền lâu, những người yêu nhau cũng thường tặng nhau những chiếc nhẫn in hình 6 ngôi sao băng & 1 ngôi sao cô đơn mờ nhạt

Tình Yêu Và Lý Trí

Ngày xửa ngày xưa, trước khi loài người xuất hiện, các tính cách sống lơ lửng xung quanh nhau và cuộc sống đối với chúng vô cùng chán nản khi chẳng tìm thấy việc gì đó để làm. Một ngày nọ, chúng tập trung lại và bàn về một trò chơi nào đó.Thông minh đề xuất : "Chúng ta cùng chơi trốn tìm nào!". Tất cả đều đồng ý và vui vẻ bắt đầu trò chơi. Lý trí la lớn "Này các bạn, tôi xung phong làm người tìm, các bạn trốn đi nhé !"Lý trí tựa vào một gốc cổ thụ và bắt đầu đếm :"Một, hai, ba...", Đức hạnh và Thói xấu cuống cuồng đi kiếm chỗ để nấp. Dịu dàng nấp sau mặt trăng. Phản bội nấp sau những vườn bắp cải. Yêu mến cuộn tròn giữa những đám mây. Nồng nàn trốn ngay giữa trung tâm trái đất. Nói dối giấu mình phía sau của tảng đá nằm bên dưới một hồ lớn. Tham lam trốn trong một bao tải... Và Lý trí đã đếm đến bảy mươi, tám mươi... chín mươi. Lúc này tất cả đều tìm được chỗ ẩn nấp cho mình, ngoại trừ Tình yêu. Tình Yêu không thể tìm cho mình một chỗ để trốn. Và đó cũng lý giải vì sao thật khó khăn để che giấu Tình yêu trong trái tim mình. Khi Lý trí đếm tới một trăm, Tình yêu nhảy đại vào một bụi hoa hồng gần đó và bị những gai nhọn đâm. Tình yêu cố nén đau mà không lên tiếng nhưng lại được tận hưởng hương thơm quyến rũ của từng đóa hoa hồng ...Lý trí bắt đầu tìm kiếm. Lười biếng được tìm thấy đầu tiên bởi vì Lười biếng không có đủ năng lượng để tìm cho mình một chỗ nấp tốt. Sau đó lần lượt Dịu dàng, Nói dối, Nồng nàn, Yêu mến... cũng được tìm thấy, chỉ trừ Tình yêu. Ghen ghét với Tình yêu, Ghen tỵ đã thì thầm vào tai Lý trí: " Tôi biết bụi hoa hồng đang ẩn giấu bạn Tình yêu đấy ".Lý trí bước lại gần và bắt đầu tìm kiếm. Lý trí đã xới tung cả bụi hoa mà chẳng thấy bạn mình đâu bèn sử dụng một cành cây để tìm và dừng lại khi trái tim của Lý trí bị những gai hoa hồng làm cho rỉ máu. Tình yêu xuất hiện với hai tay ôm mặt và hai dòng máu chảy ra từ đôi mắt. Trong lúc tìm kiếm, Lý trí đã làm hỏng đôi mắt của Tình yêu. Lý trí khóc thét lên : " Tôi phải làm gì đây? Tôi phải làm gì đây ? Tôi đã làm cho bạn mù. Làm cách nào khiến cho bạn thấy đường trở lại bây giờ ?"Tình yêu nói: " Bạn chẳng có cách nào làm cho tôi thấy đường lại. Bây giờ nếu bạn muốn giúp tôi, hãy làm người dẫn đường cho tôi ". Và đó là lý do vì sao Tình yêu là mù quáng và luôn đồng hành với Lý trí.

Lời nói muộn màng.. (100 days game love)...

Việt và Linh ngồi trên ghế đá công viên, trong một đêm ít sao......Cả hai không làm gì cả. ngoài việc ngước lên và ngắm những ngôi sao lẻ loi trên bầu trời, trong khi tất cả những người bạn của họ đang vui vẻ bên một nửa của họ, trong một ngày cuối tuần mát mẻ.... - Chán thật đấy - Linh nói. Ước em có một người bạn trai để chia sẻ những lúc buồn vui... - Anh nghĩ chúng là là những kẻ duy nhất cô đơn trên thế giới này, chúng ta chẳng bao giờ hẹn hò cả, ngoài việc suốt ngày đi lang thang trong công viên ngắm sao....Việt đáp lại chán nản Cả hai im lặng một lúc lâu - Này! Em có một ý kiến, hãy chơi một trò chơi đi! -Linh nói - Trò chơi gì cơ??? - Uhmm, thì cũng đơn giản thôi, anh sẽ là bạn trai của em trong 100 ngày, và em sẽ là bạn gái của anh trong 100 ngày...anh nghĩ sao?? - .....Được thôi....dù sao thì mấy tháng tới anh cũng không có kế hoạch gì cả -Việt trả lời - Hì hì, nghe như có vẻ anh đang mong đợi một điều gì đó, vậy thì hôm nay sẽ là buổi hẹn đầu tiên của chúng ta...Thế anh muốn đi đâu nào?? - Em nghĩ sao về một bộ phim! Bạn anh nói là nó vừa đi xem một bộ phim rất hay với bạn gái nó, hay mình đi xem thử nhé, xem trình độ nghệ thuật của thằng này đến đâu... - Anh còn chờ gì nữa, mình đi thôi, cũng sắp hết ngày rồi còn đâu Linh và Việt đi xem phim....buổi hẹn hò đầu tiên không có gì đặc biệt. vì cả hai vẫn còn ngại....Tất nhiên, từ bạn thân nhảy sang người yêu chỉ sau 5 phút và vài câu nói bâng quơ. Ngày thứ hai họ đi xem ca nhạc với nhau...Việt mua cho Linh một con gấu bông rất xinh...... Ngày thứ ba Linh rủ Việt đi mua sắm cùng với mấy người bạn, cả hai ăn chung một cây kem, và bạn của Linh không khỏi ngạc nhiên....mọi chuyện đến quá nhanh...lần đầu tiên họ ôm nhau Ngày thứ sáu, cả hai leo lên một ngọn đồi và ngắm mặt trời lặn...Khi màn đêm buông xuống, ánh trăng bao trùm con đồi, Việt bảo Linh nằm ngắm sao, vì hôm nay trời rất nhiều sao....Một ngôi sao băng bay qua...Linh ước.... Ngày thứ 25, họ đi chơi trò chơi cảm giác mạnh, chẳng may trong lúc sợ hãi, Linh túm nhầm một ai đó và hét lên.....lúc phát hiện ra cả hai phá lên cười và xin lỗi ông bác "may mắn" nào đó.. Ngày thứ 67, khi vừa đi ăn xong, qua một ngôi nhà mà lần trước bạn của Linh nói có một bà thầy bói hay lắm...Linh rủ Việt vào xem thử...Bà ta nói với cả hai: "các cháu hãy giữ gìn và trân trọng những giây phút hạnh phúc các cháu đang có"....rồi bỗng nhiên có giọt nước mắt lăn trên má bà Ngày thứ 84, cả hai đi biển....họ trao nhau nụ hôn đầu tiên, dưới ánh mặt trời nóng bỏng Ngày thứ 99, Việt nói chỉ muốn có một ngày đơn giản....Việt đèo Linh đi loanh quanh, và vào công viên, ngồi trên cái ghế đá mà họ vẫn thuờng ngồi mỗi khi đi lang thang ngắm trăng sao....Lúc đó đã là hơn 12h đêm 1h23 - Em khát quá-Linh nói - Em ngồi chờ ở đây nhé, anh đi mua cái gì uống..Em thích gì nào?? - Mua cho em một chai nước khoáng đi 1h45 Linh ngồi chờ Việt đã quá 20 phút, Việt đi vẫn chưa về.........Một ai đó chạy đến chỗ Linh: - Này em, vừa rồi ở ngoài kia có một người bị ôtô đâm khi đi ngang qua đường, nếu anh không nhầm thì đó là bạn của em Linh chạy đi theo anh chàng lạ, đến một chiếc xe cứu thương...Linh thấy Việt mặt đẫm máu, tay cầm một chai nước khoáng....Linh lên xe và đến bệnh viện với Việt.........Linh ngồi ngoài phòng cấp cứu hơn 5 tiếng đồng hồ 11h51 trưa Ông bác sỹ đeo cặp kính trắng bước ra. - Tôi xin lỗi, nhưng chúng tôi đã làm hết sức mình. Chúng tôi tìm được một lá thư trong túi áo của anh ấy. Bác sỹ đưa bức thư cho Linh và dẫn cô vào thăm Việt, vì hơn ai hết, ông biết đây sẽ là lần cuối Linh có thể nhìn thấy Việt. Việt nhìn rất yếu nhưng khuôn mặt của anh ấy có một cái gì đó thanh thản....Linh bóc bức thư ra và đọc Linh à, vậy là 100 ngày của chúng ta đã hết rồi nhỉ. Anh rất vui khi có em ở bên những ngày vừa qua, và những gì em làm đã mang lại hạnh phúc cho cuộc đời anh. Anh nhận ra rằng em là một cô gái rất dễ thương, cho dù anh đã nhắc bản thân anh rất nhiều lần là không được nghĩ đến gì khác ngoài một trò chơi. 100 ngày hạnh phúc cũng sắp qua, nhưng anh vẫn muốn nói với em một điều...anh muốn làm bạn trai của em mãi mãi, anh muốn em luôn ở bên anh. cho anh những ngày hạnh phúc. Linh, anh yêu em!!! 11h58 Việt à...- Linh bật khóc-....Anh biết em đã ước gì khi em nhìn thấy sao băng không..Em cầu cho em có thể ở bên anh mãi mãi, em biết 100 ngày đã trôi qua, nhưng...nhưng anh không thể bỏ em..Em yêu anh...hãy quay về với em đi...Em yêu anh... Đồng hồ chỉ 12h chiều....tim của Việt ngừng đập....và đó là ngày thứ 100...!

Sự tích Tình yêu

Ngày xửa ngày xưa, có một hòn đảo nơi đó có tất cả mọi cảm xúc sinh sống: Hạnh Phúc, Nỗi Buồn, Tri Thức và những cái khác, bao gồm cả Tình Yêu. Một ngày kia, các cảm xúc được thông báo rằng hòn đảo này sẽ chìm, vì vậy tất cả đều đóng thuyền và rời đi, ngoại trừ Tình Yêu. Tình Yêu là người duy nhất ở lại. Tình Yêu muốn chống chọi đến giờ phút cuối cùng khi hòn đảo sắp chìm, Tình Yêu mới quyết định nhờ giúp đỡ. Sự Giầu Có đang đi qua Tình Yêu trên một chiếc thuyền rất lớn. Tình Yêu nói: "Giàu Có ơi, có thể đưa tôi đi cùng với không?" Sự Giàu Có trả lời: "Không, tôi không thể. Trong thuyền có rất nhiều vàng và bạc, ở đây không có chỗ cho anh đâu." Tình Yêu bèn quyết định nhờ Phù Hoa, người cũng đi qua trên một con thuyền rất đẹp: "Phù Hoa, hãy giúp tôi!". "Tôi không thể giúp anh, Tình Yêu ạ. Anh quá ẩm và có thể sẽ làm ẩm thuyền của tôi," Phù Hoa trả lời. Nỗi Buồn đang ở gần đó, Tình Yêu hỏi: " Nỗi Buồn ơi, hãy cho mình đi với cậu", "Ôi, Tình Yêu, mình buồn quá, mình chỉ muốn được ở một mình ..." Bỗng nhiên có một tiếng gọi: "Lại đây Tình Yêu. Ta sẽ đưa cháu đi", đó là một người lớn tuổi. Quá vui mừng và sung sướng. Tình Yêu quên cả hỏi họ đang đi đâu. Khi đến một miền đất khô ráo, người lớn tuổi đó lại tiếp tục đi con đường của mình. Tình Yêu hỏi Tri Thức, một người đứng tuổi khác: - Ai đã vừa giúp cháu vậy ? - Đó là Thời Gian - Tri Thức trả lời - Thời Gian ư ? - Tình Yêu hỏi - Nhưng tại sao Thời Gian lại giúp cháu? Tri Thức mỉm cười khôn ngoan và nói: "Bởi lẽ chỉ có Thời Gian mới hiểu được giá trị của Tình Yêu" ... "Chỉ có thời gian mới hiểu được giá trị của tình yêu". Niềm vui và nỗi buồn, khổ đau và hạnh phúc, tất cả những điều khiến ta mỉm cười hay rơi lệ cũng đều sẽ trôi qua. Sự giàu sang, tiền tài danh vọng chẳng phải rồi sẽ không còn là điều quan trọng? Khi nhìn lại con đường ta đã đi qua, chỉ xin được hy vọng rằng, hãy còn có Tình Yêu. Rất có thể một lúc nào đó ta hờn trách Tình Yêu sao sớm lấy đi của ta sự vô tư, không phải lúc nào Tình Yêu cũng là chốn thiên đường, thế nhưng trên tất cả được chờ đợi và được sống trong Tình Yêu bao giờ cũng là niềm may mắn của mỗi con người. Hãy đợi, chỉ có thời gian mới hiểu được tình yêu